蜀 shǔ 葵 kuí 韵 yùn - - 王 wáng 柏 bǎi
亭 tíng 亭 tíng 弱 ruò 干 gàn 袅 niǎo 新 xīn 凉 liáng , , 露 lù 浥 yì 精 jīng 神 shén 导 dǎo 太 tài 阳 yáng 。 。
紫 zǐ 粟 sù 绿 lǜ 房 fáng 医 yī 士 shì 宝 bǎo , , 黄 huáng 裳 cháng 紫 zǐ 袂 mèi 道 dào 家 jiā 妆 zhuāng 。 。
宗 zōng 华 huá 衣 yī 锦 jǐn 趋 qū 炎 yán 昼 zhòu , , 蜀 shǔ 本 běn 镕 róng 金 jīn 耐 nài 素 sù 伤 shāng 。 。
千 qiān 古 gǔ 无 wú 人 rén 歌 gē 实 shí 德 dé , , 骚 sāo 人 rén 只 zhǐ 解 jiě 逐 zhú 馀 yú 香 xiāng 。 。
蜀葵韵。宋代。王柏。亭亭弱干袅新凉,露浥精神导太阳。 紫粟绿房医士宝,黄裳紫袂道家妆。 宗华衣锦趋炎昼,蜀本镕金耐素伤。 千古无人歌实德,骚人只解逐馀香。