和 hé 杨 yáng 石 shí 溪 xī 璚 qióng 花 huā 诗 shī 韵 yùn - - 王 wáng 柏 bǎi
点 diǎn 检 jiǎn 春 chūn 光 guāng 绿 lǜ 打 dǎ 围 wéi , , 未 wèi 应 yīng 造 zào 化 huà 委 wěi 芜 wú 蘼 mí 。 。
虽 suī 无 wú 红 hóng 紫 zǐ 呈 chéng 新 xīn 面 miàn , , 尚 shàng 有 yǒu 琼 qióng 瑶 yáo 恋 liàn 旧 jiù 枝 zhī 。 。
后 hòu 土 tǔ 归 guī 根 gēn 辞 cí 帝 dì 宠 chǒng , , 番 fān 阳 yáng 名 míng 圃 pǔ 少 shǎo 人 rén 知 zhī 。 。
长 cháng 篇 piān 寡 guǎ 和 hé 凭 píng 花 huā 报 bào , , 岂 qǐ 料 liào 因 yīn 花 huā 又 yòu 得 dé 诗 shī 。 。
和杨石溪璚花诗韵。宋代。王柏。点检春光绿打围,未应造化委芜蘼。 虽无红紫呈新面,尚有琼瑶恋旧枝。 后土归根辞帝宠,番阳名圃少人知。 长篇寡和凭花报,岂料因花又得诗。