时 shí 充 chōng 之 zhī 访 fǎng 盘 pán 溪 xī 有 yǒu 诗 shī 次 cì 韵 yùn - - 王 wáng 柏 bǎi
圣 shèng 贤 xián 不 bù 出 chū 此 cǐ 心 xīn 公 gōng , , 有 yǒu 为 wéi 为 wèi 之 zhī 未 wèi 必 bì 充 chōng 。 。
绝 jué 学 xué 当 dāng 归 guī 三 sān 洞 dòng 左 zuǒ , , 正 zhèng 源 yuán 欲 yù 障 zhàng 百 bǎi 川 chuān 东 dōng 。 。
坐 zuò 春 chūn 立 lì 雪 xuě 谁 shuí 能 néng 继 jì , , 弄 nòng 月 yuè 吟 yín 风 fēng 岂 qǐ 浪 làng 从 cóng 。 。
方 fāng 己 jǐ 乌 wū 头 tóu 力 lì 应 yīng 鲜 xiān , , 因 yīn 循 xún 又 yòu 过 guò 一 yī 年 nián 终 zhōng 。 。
时充之访盘溪有诗次韵。宋代。王柏。圣贤不出此心公,有为为之未必充。 绝学当归三洞左,正源欲障百川东。 坐春立雪谁能继,弄月吟风岂浪从。 方己乌头力应鲜,因循又过一年终。