和 hé 叔 shū 崇 chóng 两 liǎng 绝 jué - - 王 wáng 柏 bǎi
春 chūn 来 lái 风 fēng 雪 xuě 无 wú 虚 xū 日 rì , , 老 lǎo 去 qù 光 guāng 阴 yīn 如 rú 箭 jiàn 急 jí 。 。
窗 chuāng 外 wài 梅 méi 花 huā 犹 yóu 未 wèi 残 cán , , 高 gāo 标 biāo 却 què 被 bèi 寒 hán 留 liú 得 dé 。 。
和叔崇两绝。宋代。王柏。春来风雪无虚日,老去光阴如箭急。 窗外梅花犹未残,高标却被寒留得。