春 chūn 晚 wǎn 雨 yǔ 后 hòu - - 王 wáng 令 lìng
东 dōng 风 fēng 柔 róu 弱 ruò 事 shì 春 chūn 权 quán , , 剧 jù 雨 yǔ 无 wú 端 duān 转 zhuǎn 怆 chuàng 然 rán 。 。
不 bù 惜 xī 好 hǎo 花 huā 都 dū 委 wěi 地 dì , , 却 què 令 lìng 远 yuǎn 草 cǎo 直 zhí 平 píng 天 tiān 。 。
龙 lóng 蛇 shé 久 jiǔ 蛰 zhé 应 yīng 思 sī 奋 fèn , , 蛙 wā 蝈 guō 乘 chéng 时 shí 已 yǐ 自 zì 先 xiān 。 。
绿 lǜ 柳 liǔ 由 yóu 来 lái 却 què 堪 kān 笑 xiào , , 叶 yè 眉 méi 愁 chóu 剧 jù 遂 suì 长 cháng 眠 mián 。 。
春晚雨后。宋代。王令。东风柔弱事春权,剧雨无端转怆然。 不惜好花都委地,却令远草直平天。 龙蛇久蛰应思奋,蛙蝈乘时已自先。 绿柳由来却堪笑,叶眉愁剧遂长眠。