读 dú 白 bái 乐 lè 天 tiān 集 jí - - 王 wáng 令 lìng
北 běi 邙 máng 山 shān 下 xià 一 yī 孤 gū 坟 fén , , 流 liú 落 luò 三 sān 千 qiān 绮 qǐ 丽 lì 文 wén 。 。
后 hòu 世 shì 声 shēng 名 míng 高 gāo 白 bái 日 rì , , 当 dāng 年 nián 荣 róng 利 lì 等 děng 浮 fú 云 yún 。 。
屏 bǐng 除 chú 忧 yōu 愤 fèn 归 guī 禅 chán 寂 jì , , 消 xiāo 遣 qiǎn 光 guāng 阴 yīn 在 zài 酒 jiǔ 醺 xūn 。 。
若 ruò 使 shǐ 篇 piān 章 zhāng 深 shēn 李 lǐ 杜 dù , , 竹 zhú 符 fú 还 hái 不 bú 到 dào 君 jūn 分 fēn 。 。
读白乐天集。宋代。王令。北邙山下一孤坟,流落三千绮丽文。 后世声名高白日,当年荣利等浮云。 屏除忧愤归禅寂,消遣光阴在酒醺。 若使篇章深李杜,竹符还不到君分。