春 chūn 晚 wǎn 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 王 wáng 令 lìng
春 chūn 来 lái 还 huán 自 zì 有 yǒu 游 yóu 人 rén , , 常 cháng 是 shì 春 chūn 归 guī 独 dú 念 niàn 春 chūn 。 。
落 luò 后 hòu 见 jiàn 花 huā 尤 yóu 更 gèng 惜 xī , , 不 bù 知 zhī 谁 shuí 忍 rěn 扫 sǎo 和 hé 尘 chén 。 。
春晚二首 其一。宋代。王令。春来还自有游人,常是春归独念春。 落后见花尤更惜,不知谁忍扫和尘。