和 hé 赵 zhào 德 dé 麟 lín - - 王 wáng 铚 zhì
故 gù 国 guó 春 chūn 浓 nóng 懒 lǎn 纵 zòng 观 guān , , 强 qiáng 寻 xún 幽 yōu 境 jìng 步 bù 蹒 pán 跚 shān 。 。
风 fēng 酣 hān 蕙 huì 草 cǎo 清 qīng 香 xiāng 暖 nuǎn , , 烟 yān 湿 shī 杏 xìng 花 huā 红 hóng 粉 fěn 寒 hán 。 。
但 dàn 觉 jué 时 shí 光 guāng 自 zì 催 cuī 换 huàn , , 可 kě 怜 lián 人 rén 事 shì 几 jǐ 悲 bēi 酸 suān 。 。
百 bǎi 年 nián 未 wèi 必 bì 长 cháng 于 yú 梦 mèng , , 虚 xū 作 zuò 邯 hán 郸 dān 枕 zhěn 上 shàng 看 kàn 。 。
和赵德麟。宋代。王铚。故国春浓懒纵观,强寻幽境步蹒跚。 风酣蕙草清香暖,烟湿杏花红粉寒。 但觉时光自催换,可怜人事几悲酸。 百年未必长于梦,虚作邯郸枕上看。