和 hé 周 zhōu 秀 xiù 实 shí 用 yòng 前 qián 韵 yùn - - 王 wáng 洋 yáng
老 lǎo 知 zhī 白 bái 发 fà 愧 kuì 花 huā 林 lín , , 望 wàng 绝 jué 华 huá 筵 yán 继 jì 昼 zhòu 阴 yīn 。 。
病 bìng 与 yǔ 物 wù 疏 shū 锁 suǒ 火 huǒ 性 xìng , , 贫 pín 知 zhī 分 fēn 薄 báo 更 gèng 灰 huī 心 xīn 。 。
春 chūn 收 shōu 红 hóng 紫 zǐ 如 rú 辞 cí 客 kè , , 风 fēng 入 rù 松 sōng 篁 huáng 得 dé 伴 bàn 吟 yín 。 。
莫 mò 恨 hèn 蔬 shū 盘 pán 欠 qiàn 何 hé 肉 ròu , , 文 wén 园 yuán 病 bìng 渴 kě 只 zhǐ 因 yīn 琴 qín 。 。
和周秀实用前韵。宋代。王洋。老知白发愧花林,望绝华筵继昼阴。 病与物疏锁火性,贫知分薄更灰心。 春收红紫如辞客,风入松篁得伴吟。 莫恨蔬盘欠何肉,文园病渴只因琴。