哭 kū 周 zhōu 秀 xiù 实 shí - - 王 wáng 洋 yáng
翁 wēng 来 lái 谓 wèi 有 yǒu 世 shì 间 jiān 情 qíng , , 翁 wēng 弃 qì 人 rén 寰 huán 一 yī 叶 yè 轻 qīng 。 。
白 bái 玉 yù 楼 lóu 成 chéng 金 jīn 阙 quē 峻 jùn , , 步 bù 虚 xū 章 zhāng 就 jiù 紫 zǐ 霄 xiāo 清 qīng 。 。
笑 xiào 谈 tán 烈 liè 焰 yàn 怀 huái 飞 fēi 壁 bì , , 寂 jì 寞 mò 空 kōng 潮 cháo 自 zì 打 dǎ 城 chéng 。 。
大 dà 笔 bǐ 如 rú 椽 chuán 石 shí 似 shì 玉 yù , , 何 hé 人 rén 为 wéi 与 yǔ 说 shuō 平 píng 生 shēng 。 。
哭周秀实。宋代。王洋。翁来谓有世间情,翁弃人寰一叶轻。 白玉楼成金阙峻,步虚章就紫霄清。 笑谈烈焰怀飞壁,寂寞空潮自打城。 大笔如椽石似玉,何人为与说平生。