梅 méi 花 huā 林 lín - - 王 wáng 洋 yáng
横 héng 横 héng 直 zhí 直 zhí 迷 mí 人 rén 路 lù , , 谁 shéi 知 zhī 恰 qià 是 shì 藏 cáng 春 chūn 处 chù 。 。
减 jiǎn 春 chūn 一 yī 片 piàn 亦 yì 何 hé 伤 shāng , , 切 qiè 莫 mò 轻 qīng 狂 kuáng 作 zuò 飞 fēi 絮 xù 。 。
开 kāi 正 zhèng 尽 jìn 数 shù 一 yī 至 zhì 七 qī , , 无 wú 雨 yǔ 无 wú 风 fēng 保 bǎo 休 xiū 吉 jí 。 。
此 cǐ 游 yóu 不 bù 记 jì 后 hòu 难 nán 寻 xún , , 聊 liáo 写 xiě 长 zhǎng 言 yán 记 jì 时 shí 日 rì 。 。
梅花林。宋代。王洋。横横直直迷人路,谁知恰是藏春处。 减春一片亦何伤,切莫轻狂作飞絮。 开正尽数一至七,无雨无风保休吉。 此游不记后难寻,聊写长言记时日。