和 hé 春 chūn 雨 yǔ 韵 yùn 其 qí 二 èr - - 王 wáng 洋 yáng
荣 róng 辱 rǔ 一 yī 时 shí 梦 mèng , , 浮 fú 生 shēng 百 bǎi 种 zhǒng 心 xīn 。 。
愚 yú 因 yīn 难 nán 化 huà 稳 wěn , , 懒 lǎn 为 wèi 不 bù 治 zhì 深 shēn 。 。
分 fēn 退 tuì 何 hé 须 xū 卜 bo , , 贪 tān 高 gāo 每 měi 自 zì 斟 zhēn 。 。
须 xū 君 jūn 说 shuō 情 qíng 话 huà , , 泽 zé 畔 pàn 欲 yù 行 xíng 吟 yín 。 。
和春雨韵 其二。宋代。王洋。荣辱一时梦,浮生百种心。 愚因难化稳,懒为不治深。 分退何须卜,贪高每自斟。 须君说情话,泽畔欲行吟。