和 hé 颜 yán 北 běi 城 chéng 梅 méi 花 huā 韵 yùn - - 丘 qiū 葵 kuí
白 bái 发 fà 寒 hán 丛 cóng 里 lǐ , , 疏 shū 枝 zhī 的 de 烁 shuò 明 míng 。 。
风 fēng 霜 shuāng 半 bàn 夜 yè 后 hòu , , 南 nán 北 běi 一 yī 时 shí 晴 qíng 。 。
冷 lěng 淡 dàn 吟 yín 边 biān 景 jǐng , , 啁 zhāo 嘈 cáo 梦 mèng 里 lǐ 声 shēng 。 。
园 yuán 中 zhōng 几 jǐ 许 xǔ 树 shù , , 独 dú 汝 rǔ 最 zuì 关 guān 情 qíng 。 。
和颜北城梅花韵。宋代。丘葵。白发寒丛里,疏枝的烁明。 风霜半夜后,南北一时晴。 冷淡吟边景,啁嘈梦里声。 园中几许树,独汝最关情。