与 yǔ 应 yīng 得 de 李 lǐ 洋 yáng 归 guī - - 丘 qiū 葵 kuí
花 huā 时 shí 莫 mò 负 fù 此 cǐ 良 liáng 辰 chén , , 信 xìn 杖 zhàng 闲 xián 行 xíng 寂 jì 寞 mò 滨 bīn 。 。
日 rì 入 rù 山 shān 头 tóu 成 chéng 鹤 hè 顶 dǐng , , 风 fēng 吹 chuī 沙 shā 碛 qì 皱 zhòu 鱼 yú 鳞 lín 。 。
飞 fēi 来 lái 白 bái 鹭 lù 全 quán 成 chéng 雪 xuě , , 倒 dào 去 qù 枯 kū 松 sōng 半 bàn 树 shù 春 chūn 。 。
似 shì 此 cǐ 江 jiāng 山 shān 孤 gū 绝 jué 处 chù , , 故 gù 应 yīng 著 zhe 此 cǐ 苦 kǔ 吟 yín 人 rén 。 。
与应得李洋归。宋代。丘葵。花时莫负此良辰,信杖闲行寂寞滨。 日入山头成鹤顶,风吹沙碛皱鱼鳞。 飞来白鹭全成雪,倒去枯松半树春。 似此江山孤绝处,故应著此苦吟人。