嘲 cháo 解 jiě 十 shí 首 shǒu - - 王 wáng 迈 mài
孤 gū 士 shì 每 měi 蒙 méng 丞 chéng 相 xiàng 嗔 chēn , , 人 rén 心 xīn 不 bù 泯 mǐn 是 shì 非 fēi 真 zhēn 。 。
瓘 guàn 为 wèi 苦 kǔ 语 yǔ 攻 gōng 奸 jiān 蔡 cài , , 铨 quán 出 chū 危 wēi 言 yán 忤 wǔ 老 lǎo 秦 qín 。 。
此 cǐ 事 shì 古 gǔ 来 lái 曾 céng 有 yǒu 样 yàng , , 如 rú 今 jīn 天 tiān 下 xià 几 jǐ 无 wú 人 rén 。 。
西 xī 山 shān 夫 fū 子 zǐ 深 shēn 穷 qióng 理 lǐ , , 能 néng 以 yǐ 逢 féng 干 gàn 作 zuò 保 bǎo 身 shēn 。 。
嘲解十首。宋代。王迈。孤士每蒙丞相嗔,人心不泯是非真。 瓘为苦语攻奸蔡,铨出危言忤老秦。 此事古来曾有样,如今天下几无人。 西山夫子深穷理,能以逢干作保身。