晚 wǎn 过 guò 白 bái 沙 shā - - 王 wáng 迈 mài
浪 làng 踏 tà 麻 má 鞋 xié 破 pò 晓 xiǎo 行 xíng , , 林 lín 梢 shāo 犹 yóu 自 zì 带 dài 残 cán 星 xīng 。 。
气 qì 吞 tūn 宇 yǔ 宙 zhòu 原 yuán 无 wú 馁 něi , , 心 xīn 醉 zuì 功 gōng 名 míng 未 wèi 觉 jué 醒 xǐng 。 。
红 hóng 雨 yǔ 无 wú 端 duān 污 wū 行 xíng 色 sè , , 白 bái 云 yún 知 zhī 我 wǒ 忆 yì 亲 qīn 庭 tíng 。 。
平 píng 生 shēng 惯 guàn 作 zuò 江 jiāng 湖 hú 客 kè , , 得 dé 酒 jiǔ 相 xiāng 看 kàn 眼 yǎn 倍 bèi 青 qīng 。 。
晚过白沙。宋代。王迈。浪踏麻鞋破晓行,林梢犹自带残星。 气吞宇宙原无馁,心醉功名未觉醒。 红雨无端污行色,白云知我忆亲庭。 平生惯作江湖客,得酒相看眼倍青。