东 dōng 巡 xún 台 tái 湾 wān 恒 héng 春 chūn - - 丁 dīng 日 rì 昌 chāng
东 dōng 瀛 yíng 已 yǐ 是 shì 天 tiān 将 jiàng 尽 jǐn , , 况 kuàng 到 dào 东 dōng 瀛 yíng 最 zuì 尽 jìn 头 tóu 。 。
海 hǎi 水 shuǐ 自 zì 来 lái 还 huán 自 zì 去 qù , , 罡 gāng 风 fēng 时 shí 发 fā 复 fù 时 shí 收 shōu 。 。
徙 xǐ 薪 xīn 曲 qū 突 tū 知 zhī 谁 shuí 共 gòng , , 衔 xián 石 shí 移 yí 山 shān 且 qiě 自 zì 谋 móu 。 。
饱 bǎo 听 tīng 怒 nù 涛 tāo 三 sān 百 bǎi 里 lǐ , , 何 hé 人 rén 赤 chì 手 shǒu 掣 chè 蛟 jiāo 虬 qiú ! !
东巡台湾恒春。清代。丁日昌。东瀛已是天将尽,况到东瀛最尽头。 海水自来还自去,罡风时发复时收。 徙薪曲突知谁共,衔石移山且自谋。 饱听怒涛三百里,何人赤手掣蛟虬!