杪 miǎo 松 sōng - - 牛 niú 焘 dào
青 qīng 苍 cāng 磊 lěi 落 luò 出 chū 风 fēng 尘 chén , , 劲 jìn 节 jié 参 cān 天 tiān 若 ruò 有 yǒu 神 shén 。 。
得 de 地 dì 高 gāo 明 míng 缘 yuán 正 zhèng 直 zhí , , 此 cǐ 材 cái 肝 gān 胆 dǎn 异 yì 轮 lún 囷 qūn 。 。
松 sōng 霜 shuāng 柏 bǎi 露 lù 同 tóng 经 jīng 炼 liàn , , 野 yě 魅 mèi 山 shān 魈 xiāo 远 yuǎn 见 jiàn 瞋 chēn 。 。
一 yí 样 yàng 后 hòu 雕 diāo 声 shēng 寂 jì 寂 jì , , 从 cóng 来 lái 岩 yán 穴 xué 有 yǒu 沉 chén 沦 lún 。 。
杪松。清代。牛焘。青苍磊落出风尘,劲节参天若有神。 得地高明缘正直,此材肝胆异轮囷。 松霜柏露同经炼,野魅山魈远见瞋。 一样后雕声寂寂,从来岩穴有沉沦。