悼 dào 翠 cuì 姬 jī - - 方 fāng 荫 yīn 华 huá
堪 kān 叹 tàn 弥 mí 留 liú 近 jìn 百 bǎi 朝 cháo , , 严 yán 霜 shuāng 一 yī 夕 xī 折 zhé 柔 róu 条 tiáo 。 。
方 fāng 期 qī 渐 jiàn 渐 jiàn 沈 shěn 疴 kē 愈 yù , , 岂 qǐ 料 liào 茫 máng 茫 máng 泉 quán 路 lù 遥 yáo 。 。
官 guān 舍 shě 孤 gū 镫 dèng 凄 qī 欲 yù 绝 jué , , 旅 lǚ 窗 chuāng 冷 lěng 月 yuè 泪 lèi 难 nán 消 xiāo 。 。
伤 shāng 心 xīn 最 zuì 是 shì 怜 lián 征 zhēng 客 kè , , 谁 shuí 共 gòng 尊 zūn 前 qián 慰 wèi 寂 jì 寥 liáo 。 。
悼翠姬。清代。方荫华。堪叹弥留近百朝,严霜一夕折柔条。 方期渐渐沈疴愈,岂料茫茫泉路遥。 官舍孤镫凄欲绝,旅窗冷月泪难消。 伤心最是怜征客,谁共尊前慰寂寥。