西 xī 田 tián 感 gǎn 兴 xīng - - 王 wáng 时 shí 敏 mǐn
自 zì 愧 kuì 生 shēng 平 píng 百 bǎi 不 bù 能 néng , , 桑 sāng 榆 yú 息 xī 影 yǐng 倚 yǐ 枯 kū 藤 téng 。 。
微 wēi 茫 máng 暝 míng 树 shù 孤 gū 村 cūn 杵 chǔ , , 明 míng 灭 miè 渔 yú 舟 zhōu 远 yuǎn 溆 xù 灯 dēng 。 。
往 wǎng 事 shì 凄 qī 凉 liáng 难 nán 再 zài 说 shuō , , 新 xīn 愁 chóu 杂 zá 沓 tà 最 zuì 无 wú 凭 píng 。 。
况 kuàng 今 jīn 禾 hé 黍 shǔ 淹 yān 遥 yáo 雨 yǔ , , 白 bái 日 rì 秋 qiū 来 lái 见 jiàn 未 wèi 曾 zēng 。 。
西田感兴。清代。王时敏。自愧生平百不能,桑榆息影倚枯藤。 微茫暝树孤村杵,明灭渔舟远溆灯。 往事凄凉难再说,新愁杂沓最无凭。 况今禾黍淹遥雨,白日秋来见未曾。