登 dēng 天 tiān 台 tāi 山 shān - - 王 wáng 晋 jìn 之 zhī
无 wú 穷 qióng 奇 qí 境 jìng 出 chū , , 直 zhí 欲 yù 上 shàng 天 tiān 看 kàn 。 。
到 dào 顶 dǐng 嫌 xián 山 shān 小 xiǎo , , 回 huí 头 tóu 觉 jué 路 lù 难 nán 。 。
危 wēi 厓 yá 仙 xiān 洞 dòng 辟 pì , , 怪 guài 石 shí 野 yě 花 huā 攒 zǎn 。 。
纵 zòng 目 mù 峰 fēng 南 nán 北 běi , , 河 hé 山 shān 势 shì 郁 yù 蟠 pán 。 。
登天台山。清代。王晋之。无穷奇境出,直欲上天看。 到顶嫌山小,回头觉路难。 危厓仙洞辟,怪石野花攒。 纵目峰南北,河山势郁蟠。