春 chūn 雨 yǔ 歌 gē - - 文 wén 昭 zhāo
夜 yè 雨 yǔ 潇 xiāo 潇 xiāo 隔 gé 窗 chuāng 纸 zhǐ , , 久 jiǔ 不 bù 听 tīng 之 zhī 听 tīng 甚 shén 喜 xǐ 。 。
耳 ěr 根 gēn 心 xīn 境 jìng 顿 dùn 为 wèi 清 qīng , , 柳 liǔ 眼 yǎn 花 huā 胎 tāi 初 chū 受 shòu 洗 xǐ 。 。
疏 shū 钟 zhōng 几 jǐ 点 diǎn 禁 jìn 城 chéng 边 biān , , 新 xīn 雁 yàn 一 yī 声 shēng 云 yún 树 shù 里 lǐ 。 。
遥 yáo 思 sī 南 nán 亩 mǔ 田 tián 膏 gāo 虚 xū , , 野 yě 老 lǎo 扶 fú 犁 lí 东 dōng 作 zuò 始 shǐ 。 。
春雨歌。清代。文昭。夜雨潇潇隔窗纸,久不听之听甚喜。 耳根心境顿为清,柳眼花胎初受洗。 疏钟几点禁城边,新雁一声云树里。 遥思南亩田膏虚,野老扶犁东作始。