登 dēng 楼 lóu 秋 qiū 望 wàng - - 潘 pān 音 yīn
木 mù 落 luò 霜 shuāng 清 qīng 雁 yàn 影 yǐng 流 liú , , 偶 ǒu 来 lái 长 cháng 啸 xiào 独 dú 登 dēng 楼 lóu 。 。
笳 jiā 鸣 míng 薄 bó 暮 mù 寒 hán 鸦 yā 集 jí , , 剑 jiàn 倚 yǐ 遥 yáo 空 kōng 紫 zǐ 电 diàn 流 liú 。 。
万 wàn 里 lǐ 胡 hú 尘 chén 连 lián 大 dà 漠 mò , , 一 yī 樽 zūn 汉 hàn 月 yuè 醉 zuì 高 gāo 秋 qiū 。 。
深 shēn 闺 guī 少 shào 妇 fù 思 sī 征 zhēng 戍 shù , , 何 hé 处 chǔ 闻 wén 砧 zhēn 不 bù 动 dòng 愁 chóu 。 。
登楼秋望。元代。潘音。木落霜清雁影流,偶来长啸独登楼。 笳鸣薄暮寒鸦集,剑倚遥空紫电流。 万里胡尘连大漠,一樽汉月醉高秋。 深闺少妇思征戍,何处闻砧不动愁。