赋 fù 得 dé 夏 xià 首 shǒu 启 qǐ 节 jié - - 李 lǐ 世 shì 民 mín
北 běi 阙 quē 三 sān 春 chūn 晚 wǎn , , 南 nán 荣 róng 九 jiǔ 夏 xià 初 chū 。 。
黄 huáng 莺 yīng 弄 nòng 渐 jiàn 变 biàn , , 翠 cuì 林 lín 花 huā 落 luò 馀 yú 。 。
瀑 bào 流 liú 还 hái 响 xiǎng 谷 gǔ , , 猿 yuán 啼 tí 自 zì 应 yīng 虚 xū 。 。
早 zǎo 荷 hé 向 xiàng 心 xīn 卷 juǎn , , 长 zhǎng 杨 yáng 就 jiù 影 yǐng 舒 shū 。 。
此 cǐ 时 shí 欢 huān 不 bù 极 jí , , 调 diào 轸 zhěn 坐 zuò 相 xiāng 于 yú 。 。
赋得夏首启节。隋代。李世民。北阙三春晚,南荣九夏初。 黄莺弄渐变,翠林花落馀。 瀑流还响谷,猿啼自应虚。 早荷向心卷,长杨就影舒。 此时欢不极,调轸坐相于。