含 hán 鄱 pó 岭 lǐng 至 zhì 太 tài 乙 yǐ 峰 fēng - - 方 fāng 文 wén
侵 qīn 晨 chén 独 dú 出 chū 含 hán 鄱 pó 口 kǒu , , 千 qiān 里 lǐ 鄱 pó 湖 hú 一 yī 岭 lǐng 函 hán 。 。 但 dàn 使 shǐ 短 duǎn 藤 téng 穷 qióng 碧 bì 献 xiàn , , 何 hé 妨 fáng 细 xì 雨 yǔ 湿 shī 青 qīng 衫 shān 。 。
林 lín 中 zhōng 黯 àn 淡 dàn 高 gāo 低 dī 树 shù , , 雾 wù 里 lǐ 微 wēi 茫 máng 上 shàng 下 xià 帆 fān 。 。 不 bú 是 shì 探 tàn 奇 qí 索 suǒ 隐 yǐn 者 zhě , , 谁 shuí 能 néng 踏 tà 雪 xuě 履 lǚ 岩 yán 。 。
含鄱岭至太乙峰。清代。方文。侵晨独出含鄱口,千里鄱湖一岭函。但使短藤穷碧献,何妨细雨湿青衫。 林中黯淡高低树,雾里微茫上下帆。不是探奇索隐者,谁能踏雪履岩。