题 tí 伯 bó 牙 yá 台 tái - - 方 fāng 玉 yù 润 rùn
江 jiāng 风 fēng 吹 chuī 断 duàn 楚 chǔ 山 shān 青 qīng , , 一 yī 曲 qǔ 泠 líng 泠 líng 思 sī 欲 yù 沈 shěn 。 。
自 zì 古 gǔ 解 jiě 人 rén 偏 piān 薄 bó 命 mìng , , 从 cóng 来 lái 绝 jué 调 diào 少 shǎo 知 zhī 音 yīn 。 。
秋 qiū 高 gāo 雁 yàn 落 luò 平 píng 沙 shā 远 yuǎn , , 夜 yè 静 jìng 龙 lóng 吟 yín 大 dà 泽 zé 深 shēn 。 。
谁 shuí 信 xìn 灵 líng 弦 xián 多 duō 变 biàn 徵 zhēng , , 荒 huāng 台 tái 戎 róng 马 mǎ 最 zuì 关 guān 心 xīn 。 。
题伯牙台。清代。方玉润。江风吹断楚山青,一曲泠泠思欲沈。 自古解人偏薄命,从来绝调少知音。 秋高雁落平沙远,夜静龙吟大泽深。 谁信灵弦多变徵,荒台戎马最关心。