年 nián 终 zhōng 书 shū 怀 huái - - 王 wáng 竹 zhú 修 xiū
腊 là 鼓 gǔ 鼕 dōng 鼕 dōng 岁 suì 又 yòu 阑 lán , , 几 jǐ 回 huí 仰 yǎng 屋 wū 发 fā 长 cháng 叹 tàn 。 。
诗 shī 多 duō 潦 liáo 草 cǎo 词 cí 尤 yóu 涩 sè , , 笔 bǐ 不 bù 生 shēng 花 huā 砚 yàn 亦 yì 乾 gān 。 。
昔 xī 日 rì 只 zhǐ 知 zhī 贫 pín 病 bìng 苦 kǔ , , 此 cǐ 时 shí 真 zhēn 觉 jué 笑 xiào 啼 tí 难 nán 。 。
欧 ōu 风 fēng 遍 biàn 地 dì 儒 rú 书 shū 废 fèi , , 不 bú 见 jiàn 当 dāng 年 nián 苜 mù 蓿 xu 盘 pán 。 。
年终书怀。清代。王竹修。腊鼓鼕鼕岁又阑,几回仰屋发长叹。 诗多潦草词尤涩,笔不生花砚亦乾。 昔日只知贫病苦,此时真觉笑啼难。 欧风遍地儒书废,不见当年苜蓿盘。