岁 suì 首 shǒu 感 gǎn 赋 fù - - 王 wáng 竹 zhú 修 xiū
空 kōng 过 guò 七 qī 十 shí 五 wǔ 番 fān 春 chūn , , 终 zhōng 老 lǎo 东 dōng 墩 dūn 作 zuò 散 sǎn 人 rén 。 。
杜 dù 甫 fǔ 诗 shī 因 yīn 怀 huái 友 yǒu 富 fù , , 扬 yáng 雄 xióng 家 jiā 为 wèi 买 mǎi 书 shū 贫 pín 。 。
出 chū 门 mén 自 zì 笑 xiào 衣 yì 冠 guān 古 gǔ , , 酬 chóu 世 shì 惭 cán 无 wú 头 tóu 脑 nǎo 新 xīn 。 。
假 jiǎ 我 wǒ 馀 yú 年 nián 当 dāng 养 yǎng 晦 huì , , 烟 yān 霞 xiá 啸 xiào 傲 ào 葛 gé 天 tiān 民 mín 。 。
岁首感赋。清代。王竹修。空过七十五番春,终老东墩作散人。 杜甫诗因怀友富,扬雄家为买书贫。 出门自笑衣冠古,酬世惭无头脑新。 假我馀年当养晦,烟霞啸傲葛天民。