白 bái 菊 jú 花 huā - - 王 wáng 季 jì 珠 zhū
自 zì 冒 mào 新 xīn 霜 shuāng 韵 yùn 越 yuè 清 qīng , , 漫 màn 云 yún 鉴 jiàn 赏 shǎng 欠 qiàn 分 fēn 明 míng 。 。
知 zhī 心 xīn 元 yuán 亮 liàng 交 jiāo 无 wú 迹 jī , , 寿 shòu 相 xiāng 龙 lóng 眠 mián 画 huà 入 rù 情 qíng 。 。
敢 gǎn 为 wéi 晚 wǎn 年 nián 移 yí 素 sù 守 shǒu , , 直 zhí 从 cóng 淡 dàn 处 chù 得 dé 高 gāo 名 míng 。 。
悬 xuán 知 zhī 骨 gǔ 性 xìng 天 tiān 生 shēng 劲 jìn , , 贡 gòng 媚 mèi 胭 yān 脂 zhī 耻 chǐ 与 yǔ 争 zhēng 。 。
白菊花。清代。王季珠。自冒新霜韵越清,漫云鉴赏欠分明。 知心元亮交无迹,寿相龙眠画入情。 敢为晚年移素守,直从淡处得高名。 悬知骨性天生劲,贡媚胭脂耻与争。