腊 là 日 rì 遣 qiǎn 兴 xìng ( ( 乙 yǐ 丑 chǒu ) ) - - 王 wáng 季 jì 珠 zhū
敝 bì 裘 qiú 破 pò 帽 mào 不 bù 温 wēn 身 shēn , , 价 jià 值 zhí 浑 hún 如 rú 老 lǎo 逸 yì 民 mín 。 。
腊 là 尽 jǐn 无 wú 花 huā 梅 méi 受 shòu 病 bìng , , 霜 shuāng 来 lái 不 bù 肃 sù 草 cǎo 偷 tōu 春 chūn 。 。
诗 shī 惟 wéi 冷 lěng 淡 dàn 增 zēng 人 rén 恶 è , , 家 jiā 为 wèi 迂 yū 疏 shū 误 wù 我 wǒ 贫 pín 。 。
富 fù 贵 guì 必 bì 须 xū 饶 ráo 寸 cùn 舌 shé , , 早 zǎo 年 nián 何 hé 不 bù 学 xué 仪 yí 秦 qín 。 。
腊日遣兴(乙丑)。清代。王季珠。敝裘破帽不温身,价值浑如老逸民。 腊尽无花梅受病,霜来不肃草偷春。 诗惟冷淡增人恶,家为迂疏误我贫。 富贵必须饶寸舌,早年何不学仪秦。