旷 kuàng 庐 lú 遣 qiǎn 兴 xìng 其 qí 三 sān ( ( 乙 yǐ 丑 chǒu ) ) - - 王 wáng 季 jì 珠 zhū
嚼 jué 过 guò 黄 huáng 梅 méi 与 yǔ 紫 zǐ 姜 jiāng , , 那 nà 云 yún 酸 suān 辣 là 不 bù 曾 céng 尝 cháng 。 。
太 tài 平 píng 犬 quǎn 马 mǎ 有 yǒu 馀 yú 庆 qìng , , 中 zhōng 落 luò 田 tián 园 yuán 并 bìng 受 shòu 殃 yāng 。 。
老 lǎo 冉 rǎn 冉 rǎn 来 lái 情 qíng 自 zì 短 duǎn , , 事 shì 循 xún 循 xún 叙 xù 梦 mèng 何 hé 长 zhǎng 。 。
果 guǒ 谁 shuí 死 sǐ 作 zuò 有 yǒu 名 míng 鬼 guǐ , , 百 bǎi 世 shì 人 rén 犹 yóu 奉 fèng 瓣 bàn 香 xiāng 。 。
旷庐遣兴 其三 (乙丑)。清代。王季珠。嚼过黄梅与紫姜,那云酸辣不曾尝。 太平犬马有馀庆,中落田园并受殃。 老冉冉来情自短,事循循叙梦何长。 果谁死作有名鬼,百世人犹奉瓣香。