西 xī 清 qīng 庵 ān 冬 dōng 日 rì 桂 guì 华 huá 盛 shèng 开 kāi - - 郑 zhèng 元 yuán 祐 yòu
桂 guì 丛 cóng 何 hé 自 zì 舞 wǔ 传 chuán 葩 pā , , 惊 jīng 怪 guài 玄 xuán 冬 dōng 见 jiàn 此 cǐ 花 huā 。 。
月 yuè 窟 kū 再 zài 开 kāi 金 jīn 粟 sù 影 yǐng , , 天 tiān 香 xiāng 重 zhòng 降 jiàng 玉 yù 皇 huáng 家 jiā 。 。
攀 pān 枝 zhī 楚 chǔ 客 kè 歌 gē 招 zhāo 隐 yǐn , , 耐 nài 冷 lěng 嫦 cháng 娥 é 起 qǐ 散 sàn 花 huā 。 。
况 kuàng 有 yǒu 清 qīng 霜 shuāng 辟 pì 蟫 yín 蠹 dù , , 从 cóng 兹 zī 不 bù 老 lǎo 是 shì 生 shēng 涯 yá 。 。
西清庵冬日桂华盛开。元代。郑元祐。桂丛何自舞传葩,惊怪玄冬见此花。 月窟再开金粟影,天香重降玉皇家。 攀枝楚客歌招隐,耐冷嫦娥起散花。 况有清霜辟蟫蠹,从兹不老是生涯。