登 dēng 富 fù 春 chūn 山 shān - - 毛 máo 奇 qí 龄 líng
放 fàng 溜 liū 下 xià 江 jiāng 关 guān , , 春 chūn 风 fēng 辍 chuò 棹 zhào 还 hái 。 。
晴 qíng 云 yún 开 kāi 绝 jué 壁 bì , , 一 yī 眺 tiào 富 fù 春 chūn 山 shān 。 。
江 jiāng 鸟 niǎo 寒 hán 波 bō 静 jìng , , 山 shān 花 huā 锦 jǐn 石 shí 斑 bān 。 。
高 gāo 楼 lóu 吾 wú 所 suǒ 向 xiàng , , 聊 liáo 此 cǐ 遂 suì 幽 yōu 攀 pān 。 。
登富春山。清代。毛奇龄。放溜下江关,春风辍棹还。 晴云开绝壁,一眺富春山。 江鸟寒波静,山花锦石斑。 高楼吾所向,聊此遂幽攀。