楝 liàn 亭 tíng 诗 shī 和 hé 荔 lì 轩 xuān 曹 cáo 使 shǐ 君 jūn 作 zuò 其 qí 一 yī - - 毛 máo 奇 qí 龄 líng
冬 dōng 官 guān 相 xiāng 继 jì 使 shǐ 江 jiāng 乡 xiāng , , 父 fù 子 zǐ 同 tóng 披 pī 锦 jǐn 绣 xiù 裳 shang 。 。
官 guān 阁 gé 依 yī 然 rán 梅 méi 树 shù 在 zài , , 丹 dān 阳 yáng 重 zhòng 见 jiàn 柳 liǔ 条 tiáo 长 zhǎng 。 。
墙 qiáng 西 xī 紫 zǐ 朵 duǒ 迎 yíng 朝 zhāo 雨 yǔ , , 苑 yuàn 角 jiǎo 红 hóng 亭 tíng 对 duì 夕 xī 阳 yáng 。 。
每 měi 遇 yù 晚 wǎn 春 chūn 花 huā 信 xìn 满 mǎn , , 风 fēng 前 qián 涕 tì 泪 lèi 一 yī 衔 xián 觞 shāng 。 。
楝亭诗和荔轩曹使君作 其一。清代。毛奇龄。冬官相继使江乡,父子同披锦绣裳。 官阁依然梅树在,丹阳重见柳条长。 墙西紫朵迎朝雨,苑角红亭对夕阳。 每遇晚春花信满,风前涕泪一衔觞。