鸡 jī 鸣 míng 篇 piān - - 岑 cén 德 dé 润 rùn
钟 zhōng 响 xiǎng 应 yìng 繁 fán 霜 shuāng , , 晨 chén 鸡 jī 锦 jǐn 臆 yì 张 zhāng 。 。
帘 lián 迥 jiǒng 犹 yóu 侵 qīn 露 lù , , 枝 zhī 高 gāo 已 yǐ 映 yìng 光 guāng 。 。
排 pái 空 kōng 下 xià 朝 cháo 揭 jiē , , 奋 fèn 翼 yì 上 shàng 花 huā 扬 yáng 。 。
雨 yǔ 晦 huì 思 sī 君 jūn 子 zǐ , , 关 guān 开 kāi 脱 tuō 孟 mèng 尝 cháng 。 。
既 jì 得 dé 依 yī 云 yún 外 wài , , 安 ān 用 yòng 集 jí 陈 chén 仓 cāng 。 。
鸡鸣篇。隋代。岑德润。钟响应繁霜,晨鸡锦臆张。 帘迥犹侵露,枝高已映光。 排空下朝揭,奋翼上花扬。 雨晦思君子,关开脱孟尝。 既得依云外,安用集陈仓。