宿 sù 白 bái 云 yún 庵 ān - - 王 wáng 猷 yóu 定 dìng
寒 hán 镫 dèng 寂 jì 照 zhào 梦 mèng 难 nán 成 chéng , , 但 dàn 觉 jué 逢 féng 僧 sēng 尚 shàng 有 yǒu 情 qíng 。 。
关 guān 外 wài 客 kè 船 chuán 喧 xuān 野 yě 岸 àn , , 枕 zhěn 边 biān 官 guān 马 mǎ 踏 tà 残 cán 更 gèng 。 。
两 liǎng 淮 huái 烽 fēng 火 huǒ 人 rén 初 chū 静 jìng , , 千 qiān 里 lǐ 星 xīng 霜 shuāng 雁 yàn 独 dú 征 zhēng 。 。
为 wèi 吊 diào 汉 hàn 家 jiā 辛 xīn 苦 kǔ 月 yuè , , 夜 yè 深 shēn 犹 yóu 傍 bàng 钓 diào 台 tái 明 míng 。 。
宿白云庵。清代。王猷定。寒镫寂照梦难成,但觉逢僧尚有情。 关外客船喧野岸,枕边官马踏残更。 两淮烽火人初静,千里星霜雁独征。 为吊汉家辛苦月,夜深犹傍钓台明。