秋 qiū 暮 mù 到 dào 京 jīng 假 jiǎ 馆 guǎn 樵 qiáo 谷 gǔ 家 jiā 却 què 赠 zèng - - 王 wáng 易 yì
幻 huàn 海 hǎi 堪 kān 藏 cáng 大 dà 隐 yǐn 身 shēn , , 团 tuán 瓢 piáo 更 gèng 插 chā 打 dǎ 包 bāo 人 rén 。 。
山 shān 中 zhōng 生 shēng 活 huó 连 lián 非 fēi 苦 kǔ , , 门 mén 外 wài 阗 tián 渊 yuān 几 jǐ 不 bù 尘 chén 。 。
大 dà 宅 zhái 泥 ní 洹 huán 徵 zhēng 定 dìng 慧 huì , , 菜 cài 羹 gēng 豆 dòu 粥 zhōu 称 chēng 清 qīng 真 zhēn 。 。
春 chūn 明 míng 梦 mèng 醒 xǐng 斋 zhāi 钟 zhōng 寂 jì , , 多 duō 幸 xìng 从 cóng 君 jūn 看 kàn 虱 shī 轮 lún 。 。
秋暮到京假馆樵谷家却赠。清代。王易。幻海堪藏大隐身,团瓢更插打包人。 山中生活连非苦,门外阗渊几不尘。 大宅泥洹徵定慧,菜羹豆粥称清真。 春明梦醒斋钟寂,多幸从君看虱轮。