同 tóng 人 rén 夜 yè 坐 zuò 康 kāng 贻 yí 侄 zhí 斋 zhāi 限 xiàn 人 rén 字 zì - - 叶 yè 燮 xiè
意 yì 外 wài 相 xiāng 逢 féng 是 shì 故 gù 人 rén , , 衰 shuāi 颜 yán 烛 zhú 影 yǐng 话 huà 重 chóng 新 xīn 。 。
花 huā 残 cán 几 jǐ 易 yì 罗 luó 含 hán 宅 zhái , , 燕 yàn 到 dào 重 zhòng 沾 zhān 杜 dù 甫 fǔ 巾 jīn 。 。
无 wú 处 chǔ 避 bì 愁 chóu 应 yīng 择 zé 地 dì , , 有 yǒu 山 shān 送 sòng 老 lǎo 不 bù 嫌 xián 贫 pín 。 。
吾 wú 家 jiā 二 èr 妙 miào 欣 xīn 相 xiāng 慰 wèi , , 懒 lǎn 向 xiàng 沧 cāng 江 jiāng 再 zài 问 wèn 津 jīn 。 。
同人夜坐康贻侄斋限人字。清代。叶燮。意外相逢是故人,衰颜烛影话重新。 花残几易罗含宅,燕到重沾杜甫巾。 无处避愁应择地,有山送老不嫌贫。 吾家二妙欣相慰,懒向沧江再问津。