自 zì 格 gé 子 zi 烟 yān 墩 dūn 至 zhì 小 xiǎo 红 hóng 墙 qiáng 渴 kě 甚 shén 浊 zhuó 水 shuǐ 一 yī 升 shēng 青 qīng 蚨 fú 三 sān 百 bǎi 咸 xián 苦 kǔ 不 bù 能 néng 下 xià 咽 yàn 戏 xì 吟 yín 一 yī 绝 jué - - 史 shǐ 善 shàn 长 zhǎng
十 shí 分 fēn 珍 zhēn 重 zhòng 捧 pěng 难 nán 胜 shèng , , 三 sān 百 bǎi 青 qīng 蚨 fú 水 shuǐ 一 yī 升 shēng 。 。
笑 xiào 我 wǒ 调 tiáo 羹 gēng 无 wú 用 yòng 处 chǔ , , 好 hǎo 和 hé 蔬 shū 笋 sǔn 遗 yí 山 shān 僧 sēng 。 。
自格子烟墩至小红墙渴甚浊水一升青蚨三百咸苦不能下咽戏吟一绝。清代。史善长。十分珍重捧难胜,三百青蚨水一升。 笑我调羹无用处,好和蔬笋遗山僧。