题 tí 全 quán 安 ān 庄 zhuāng - - 卢 lú 琦 qí
野 yě 寺 sì 寻 xún 真 zhēn 幽 yōu 更 gèng 幽 yōu , , 老 lǎo 僧 sēng 敬 jìng 客 kè 客 kè 来 lái 游 yóu 。 。
疏 shū 钟 zhōng 几 jǐ 杵 chǔ 江 jiāng 山 shān 暮 mù , , 落 luò 雁 yàn 一 yī 声 shēng 天 tiān 地 dì 秋 qiū 。 。
山 shān 鸟 niǎo 有 yǒu 情 qíng 怜 lián 我 wǒ 去 qù , , 烛 zhú 花 huā 溅 jiàn 泪 lèi 为 wèi 谁 shuí 愁 chóu 。 。
而 ér 今 jīn 惆 chóu 怅 chàng 江 jiāng 头 tóu 别 bié , , 不 bù 识 shí 重 chóng 来 lái 有 yǒu 日 rì 不 bù 。 。
题全安庄。元代。卢琦。野寺寻真幽更幽,老僧敬客客来游。 疏钟几杵江山暮,落雁一声天地秋。 山鸟有情怜我去,烛花溅泪为谁愁。 而今惆怅江头别,不识重来有日不。