授 shòu 职 zhí 翰 hàn 林 lín 学 xué 士 shì 感 gǎn 恩 ēn 述 shù 怀 huái - - 叶 yè 方 fāng 霭 ǎi
麻 má 衣 yī 席 xí 帽 mào 满 mǎn 尘 chén 埃 āi , , 亲 qīn 荷 hé 先 xiān 皇 huáng 衅 xìn 沐 mù 来 lái 。 。
敢 gǎn 道 dào 齐 qí 贤 xián 留 liú 异 yì 日 rì , , 屡 lǚ 称 chēng 苏 sū 轼 shì 是 shì 奇 qí 才 cái 。 。
身 shēn 离 lí 牛 niú 口 kǒu 惊 jīng 还 hái 在 zài , , 梦 mèng 挽 wǎn 龙 lóng 髯 rán 恨 hèn 不 bù 回 huí 。 。
今 jīn 遇 yù 吾 wú 君 jūn 重 zhòng 拂 fú 拭 shì , , 孤 gū 桐 tóng 果 guǒ 否 fǒu 爨 cuàn 余 yú 材 cái 。 。
授职翰林学士感恩述怀。清代。叶方霭。麻衣席帽满尘埃,亲荷先皇衅沐来。 敢道齐贤留异日,屡称苏轼是奇才。 身离牛口惊还在,梦挽龙髯恨不回。 今遇吾君重拂拭,孤桐果否爨余材。