吴 wú 江 jiāng 城 chéng 外 wài - - 叶 yè 绍 shào 本 běn
艇 tǐng 子 zi 呕 ǒu 哑 yǎ 日 rì 未 wèi 午 wǔ , , 枫 fēng 林 lín 叶 yè 落 luò 碧 bì 烟 yān 平 píng 。 。
湿 shī 云 yún 过 guò 树 shù 不 bù 成 chéng 雨 yǔ , , 溪 xī 水 shuǐ 放 fàng 田 tián 时 shí 有 yǒu 声 shēng 。 。
疏 shū 竹 zhú 阴 yīn 边 biān 开 kāi 野 yě 寺 sì , , 寒 hán 芦 lú 尽 jǐn 处 chù 见 jiàn 江 jiāng 城 chéng 。 。
鸱 chī 夷 yí 旧 jiù 迹 jī 今 jīn 何 hé 在 zài , , 湖 hú 上 shàng 青 qīng 螺 luó 几 jǐ 点 diǎn 横 héng 。 。
吴江城外。清代。叶绍本。艇子呕哑日未午,枫林叶落碧烟平。 湿云过树不成雨,溪水放田时有声。 疏竹阴边开野寺,寒芦尽处见江城。 鸱夷旧迹今何在,湖上青螺几点横。