听 tīng 黔 qián 调 diào 山 shān 坡 pō 羊 yáng - - 弘 hóng 智 zhì
调 diào 自 zì 边 biān 关 guān 到 dào 石 shí 城 chéng , , 此 cǐ 方 fāng 弦 xián 管 guǎn 更 gèng 多 duō 情 qíng 。 。 游 yóu 人 rén 借 jiè 得 dé 东 dōng 风 fēng 力 lì , , 吹 chuī 入 rù 江 jiāng 南 nán 后 hòu 一 yī 声 shēng 。 。
犹 yóu 忆 yì 秦 qín 淮 huái 赛 sài 《 《 竹 zhú 枝 zhī 》 》 , , 青 qīng 楼 lóu 沈 shěn 水 shuǐ 易 yì 相 xiāng 思 sī 。 。 眼 yǎn 看 kàn 到 dào 处 chù 生 shēng 离 lí 别 bié , , 何 hé 故 gù 多 duō 弹 dàn 《 《 子 zǐ 夜 yè 》 》 词 cí 。 。
听黔调山坡羊。清代。弘智。调自边关到石城,此方弦管更多情。游人借得东风力,吹入江南后一声。 犹忆秦淮赛《竹枝》,青楼沈水易相思。眼看到处生离别,何故多弹《子夜》词。