秀 xiù 严 yán 上 shàng 人 rén 以 yǐ 孟 mèng 夏 xià 晓 xiǎo 起 qǐ 诗 shī 见 jiàn 示 shì 即 jí 次 cì 原 yuán 韵 yùn - - 永 yǒng 珹 chéng
不 bù 碍 ài 尘 chén 寰 huán 住 zhù , , 偏 piān 怜 lián 晓 xiǎo 气 qì 清 qīng 。 。
五 wǔ 更 gēng 残 cán 月 yuè 落 luò , , 一 yī 雨 yǔ 乱 luàn 蛙 wā 鸣 míng 。 。
林 lín 外 wài 钟 zhōng 催 cuī 曙 shǔ , , 檐 yán 前 qián 鹊 què 报 bào 晴 qíng 。 。
上 shàng 人 rén 推 tuī 枕 zhěn 起 qǐ , , 诗 shī 思 sī 此 cǐ 中 zhōng 生 shēng 。 。
秀严上人以孟夏晓起诗见示即次原韵。清代。永珹。不碍尘寰住,偏怜晓气清。 五更残月落,一雨乱蛙鸣。 林外钟催曙,檐前鹊报晴。 上人推枕起,诗思此中生。