雨 yǔ 中 zhōng 马 mǎ 上 shàng 闻 wén 经 jīng 畬 shē 道 dào 人 rén 讣 fù 音 yīn - - 永 yǒng 珹 chéng
蚤 zǎo 知 zhī 勿 wù 药 yào 翻 fān 长 zhǎng 往 wǎng , , 悔 huǐ 不 bù 临 lín 行 xíng 重 zhòng 问 wèn 看 kàn 。 。
挥 huī 泪 lèi 山 shān 川 chuān 同 tóng 黯 àn 淡 dàn , , 伤 shāng 心 xīn 风 fēng 雨 yǔ 倍 bèi 萧 xiāo 寒 hán 。 。
何 hé 堪 kān 少 shào 小 xiǎo 频 pín 携 xié 手 shǒu , , 顿 dùn 遣 qiǎn 归 guī 来 lái 剩 shèng 抚 fǔ 棺 guān 。 。
从 cóng 此 cǐ 瑶 yáo 琴 qín 难 nán 再 zài 鼓 gǔ , , 诗 shī 成 chéng 无 wú 意 yì 费 fèi 吟 yín 安 ān 。 。
雨中马上闻经畬道人讣音。清代。永珹。蚤知勿药翻长往,悔不临行重问看。 挥泪山川同黯淡,伤心风雨倍萧寒。 何堪少小频携手,顿遣归来剩抚棺。 从此瑶琴难再鼓,诗成无意费吟安。