登 dēng 固 gù 原 yuán 鼓 gǔ 楼 lóu - - 任 rèn 举 jǔ
高 gāo 阁 gé 凌 líng 空 kōng 四 sì 面 miàn 开 kāi , , 登 dēng 临 lín 天 tiān 际 jì 独 dú 徘 pái 徊 huái 。 。
崆 kōng 峒 tóng 倚 yǐ 剑 jiàn 城 chéng 南 nán 峙 zhì , , 瀚 hàn 海 hǎi 连 lián 云 yún 塞 sài 北 běi 来 lái 。 。
比 bǐ 户 hù 尧 yáo 封 fēng 声 shēng 教 jiào 达 dá , , 微 wēi 躯 qū 匏 páo 系 xì 鬓 bìn 毛 máo 摧 cuī 。 。
属 shǔ 西 xī 未 wèi 报 bào 犁 lí 庭 tíng 捷 jié , , 万 wàn 里 lǐ 还 hái 听 tīng 画 huà 角 jiǎo 哀 āi 。 。
登固原鼓楼。清代。任举。高阁凌空四面开,登临天际独徘徊。 崆峒倚剑城南峙,瀚海连云塞北来。 比户尧封声教达,微躯匏系鬓毛摧。 属西未报犁庭捷,万里还听画角哀。