出 chū 省 shěng 感 gǎn 事 shì - - 多 duō 隆 lóng 阿 ā
征 zhēng 鞭 biān 遥 yáo 指 zhǐ 客 kè 匆 cōng 匆 cōng , , 三 sān 叠 dié 阳 yáng 关 guān 曲 qū 未 wèi 终 zhōng 。 。
在 zài 道 dào 惟 wéi 依 yī 识 shí 途 tú 马 mǎ , , 此 cǐ 生 shēng 原 yuán 似 shì 印 yìn 泥 ní 鸿 hóng 。 。
姑 gū 留 liú 冷 lěng 面 miàn 辞 cí 春 chūn 酒 jiǔ , , 敢 gǎn 把 bǎ 冰 bīng 心 xīn 告 gào 夏 xià 虫 chóng 。 。
借 jiè 问 wèn 高 gāo 翔 xiáng 千 qiān 仞 rèn 凤 fèng , , 待 dài 时 shí 可 kě 许 xǔ 信 xìn 天 tiān 翁 wēng 。 。
出省感事。清代。多隆阿。征鞭遥指客匆匆,三叠阳关曲未终。 在道惟依识途马,此生原似印泥鸿。 姑留冷面辞春酒,敢把冰心告夏虫。 借问高翔千仞凤,待时可许信天翁。