仲 zhòng 冬 dōng 赴 fù 澳 ào - - 成 chéng 克 kè 大 dà
岭 lǐng 外 wài 朔 shuò 风 fēng 起 qǐ , , 飒 sà 飒 sà 吹 chuī 我 wǒ 裳 shang 。 。
仰 yǎng 天 tiān 见 jiàn 浮 fú 云 yún , , 将 jiāng 无 wú 来 lái 故 gù 乡 xiāng 。 。
故 gù 乡 xiāng 隔 gé 万 wàn 里 lǐ , , 北 běi 雁 yàn 无 wú 南 nán 翔 xiáng 。 。
乡 xiāng 书 shū 阻 zǔ 逾 yú 时 shí , , 伫 zhù 立 lì 心 xīn 彷 páng 徨 huáng 。 。
久 jiǔ 客 kè 复 fù 行 xíng 役 yì , , 云 yún 水 shuǐ 渺 miǎo 相 xiāng 望 wàng 。 。
前 qián 路 lù 何 hé 须 xū 问 wèn , , 风 fēng 波 bō 感 gǎn 慨 kǎi 长 zhǎng 。 。
仲冬赴澳。清代。成克大。岭外朔风起,飒飒吹我裳。 仰天见浮云,将无来故乡。 故乡隔万里,北雁无南翔。 乡书阻逾时,伫立心彷徨。 久客复行役,云水渺相望。 前路何须问,风波感慨长。