读 dú 史 shǐ 有 yǒu 感 gǎn 用 yòng 金 jīn 粟 sù 子 zi 留 liú 别 bié 原 yuán 韵 yùn - - 朱 zhū 福 fú 清 qīng
心 xīn 甘 gān 纳 nà 履 lǚ 傲 ào 公 gōng 卿 qīng , , 堪 kān 笑 xiào 萧 xiāo 曹 cáo 尽 jǐn 世 shì 情 qíng 。 。
命 mìng 薄 bó 宫 gōng 人 rén 求 qiú 入 rù 道 dào , , 时 shí 来 lái 竖 shù 子 zǐ 亦 yì 成 chéng 名 míng 。 。
海 hǎi 中 zhòng 风 fēng 浪 làng 琴 qín 三 sān 叠 dié , , 江 jiāng 左 zuǒ 河 hé 山 shān 局 jú 一 yī 枰 píng 。 。
试 shì 向 xiàng 太 tài 行 xíng 峰 fēng 顶 dǐng 立 lì , , 举 jǔ 头 tóu 见 jiàn 月 yuè 十 shí 分 fēn 明 míng 。 。
读史有感用金粟子留别原韵。清代。朱福清。心甘纳履傲公卿,堪笑萧曹尽世情。 命薄宫人求入道,时来竖子亦成名。 海中风浪琴三叠,江左河山局一枰。 试向太行峰顶立,举头见月十分明。