海 hǎi 门 mén 春 chūn 望 wàng - - 朱 zhū 景 jǐng 英 yīng
春 chūn 海 hǎi 长 cháng 天 tiān 镜 jìng 面 miàn 窥 kuī , , 更 gèng 凭 píng 高 gāo 处 chù 振 zhèn 衣 yī 宜 yí 。 。
风 fēng 回 huí 远 yuǎn 浪 làng 帆 fān 千 qiān 合 hé , , 霞 xiá 散 sàn 颓 tuí 垣 yuán 角 jiǎo 一 yī 吹 chuī 。 。
花 huā 柳 liǔ 故 gù 园 yuán 劳 láo 梦 mèng 寐 mèi , , 共 gòng 球 qiú 属 shǔ 国 guó 凛 lǐn 羁 jī 縻 mí 。 。
原 yuán 知 zhī 此 cǐ 地 dì 关 guān 筹 chóu 画 huà , , 孤 gū 宦 huàn 何 hé 堪 kān 鬓 bìn 有 yǒu 丝 sī 。 。
海门春望。清代。朱景英。春海长天镜面窥,更凭高处振衣宜。 风回远浪帆千合,霞散颓垣角一吹。 花柳故园劳梦寐,共球属国凛羁縻。 原知此地关筹画,孤宦何堪鬓有丝。